Trường Ỏi sau 40 năm nhìn lại

Cập nhật: 08:20 | 05/11/2018 Theo dõi KTCK trên

TBCKVN - Trên mảnh đất hiếu học ngàn đời - nơi một thời người ta vẫn quen nói: "Thứ nhất Kinh kì, thứ nhì Phố Hiến” chúng tôi tự hào rằng mình là người con của mảnh đất Hưng Yên.

Trên mảnh đất của lưỡng quốc trạng nguyên Tống Trân, Tiến sĩ thời nhà Mạc – Lê Như Hổ hay “ông vua” phóng sự đất Bắc - Vũ Trọng Phụng…, chúng tôi – thế hệ học sinh niên khóa 1992 -1995 tự hào rằng mình là những học trò của Trường THPT Nguyễn Trung Ngạn.

Giữa ô đất thuộc xã Hồ Tùng Mậu, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên, một ngôi trường sơ bợ đã được dựng lên 3 năm sau ngày thống nhất đất nước. Dãy nhà hai tầng với 8 phòng học kiên cố và 9 phòng học cấp 4 như đã hiện thực hóa ước mơ của rất nhiều lứa trẻ thời đó. Đồng thời, sự kiện ấy đã mở ra một bầu trời trí thức để nhiều lứa học trò thuộc 8 xã khu nam huyện Ân Thi gồm các xã: Hồ Tùng Mậu, Đa Lộc, Nguyễn Trãi, Cẩm Ninh, Tiền Phong, Hồng Vân, Hồng Quang, Hạ Lễ cất bước hành trang vào đời. Một cái tên gắn với sự lam lũ thiếu thốn khi thành lập buổi đầu: Trường PTTH vừa học - vừa làm Ân Thi 1, trải qua 4 lần đổi tên, cuối cùng tháng 10/2003 trường chính thức được gọi tên - Trường THPT Nguyễn Trung Ngạn.

truong oi sau 40 nam nhin lai
Lớp 12c khoá học 1992- 1995

Bắt đầu từ những viên gạch đầu tiên, sau tái lập tỉnh năm 1997, nhờ sự nỗ lực cố gắng của thế hệ các thầy cô giáo và học sinh, ngôi trường thế hệ chúng tôi học ngày xưa nay đã được đầu tư với hệ thống cơ sở vật chất, các phòng học, phòng bộ môn, phòng chức năng kiên cố và hiện đại. Không còn những nền đất trơn trượt khi mưa về, không còn phải chịu đầu trần khi nắng xuống, thế hệ chúng tôi – lứa cựu học sinh khóa 1992 -1995 cũng thấy vui sướng và tự hào trước sự thay da đổi thịt trên từng bức tường, bậc thang và lớp học. Đây cũng chính là niềm tự hào của rất nhiều thế hệ học sinh đã, đang và sẽ dừng chân 3 năm trên bục giảng trường THPT Nguyễn Trung Ngạn.

Việc Chi bộ Đảng trường THPT Nguyễn Trung Ngạn liên tục đạt danh hiệu chi bộ trong sạch vững mạnh, được huyện ủy, Tỉnh ủy tặng nhiều bằng khen,… tổ chức Công đoàn trường đạt danh hiệu Tổ chức Công đoàn xuất sắc… đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh nhà trường nhiều năm liền đạt danh hiệu Cơ sở đoàn xuất sắc… có thể được coi là những minh chứng cho sự cố gắng, đoàn kết, thống nhất của đội ngũ cán bộ, giáo viên, nhân viên và toàn thể học sinh trong trường qua đó góp phần tạo dựng không gian xanh, sạch, đẹp và môi trường làm việc dân chủ, cởi mở, thân thiện.

Trên bục giảng hôm nay, 100% giáo viên đã ứng dụng phương pháp dậy theo bài giáo án điện tử, giáo án soạn mới, tích cực đổi mới phương pháp dạy học, tích cực ứng dụng công nghệ thông tin và các phương tiện dạy học hiện đại vào giảng dạy nhẳm phát triển năng lực học sinh để từ đó, phát hiện và bồi dưỡng đội tuyển học sinh giỏi cấp Tỉnh. Không còn là hình ảnh của thế hệ chúng tôi ngày trước, tình thầy trò chỉ đơn giản là những viên phấn và dòng kẻ, tiếng gõ bảng đanh giữa nắng trưa.

Ngày trở về trường cũ, với cá nhân mỗi người chính là ngày để cùng nhau ôn lại những kỉ niệm của một thời đèn sách, áo trắng và phượng hồng… Cũng để ngồi thủ thỉ tai nhau nghe chuyện ngày cuối cấp, chuyện mùa thi và muôn vàn lo lắng. Song ở đâu đó dưới mái trường THPT Nguyễn Trung Ngạn, chúng tôi bỗng nhớ đến thầy cô – thế hệ những ông giáo, bà giáo, thế hệ những người lái đò 70 xuân hay đã ngoài tuổi hạc… Sau ngần ấy sự kiện, ngần ấy biến động của cuộc sống, 40 năm lần lượt trôi qua trên những mái đầu đã bạc trắng của biết bao thế hệ thầy cô giáo. Người mất, người còn và những thế hệ học sinh cứ nối tiếp nhau kế tục làm giáo… Và chúng tôi đã từ những cậu học trò tuổi mười bẩy cũng từ đây mà khôn lớn, thành đạt.

Ngày trở về, chúng tôi được gội mình trong những cảm xúc chân thật từ quá khứ đến hiện tại. Hình ảnh nô đùa, những nụ cười giòn của đám con trai con gái hôm nay như cũng chính là hình ảnh của lứa chúng tôi ngày trước. Vẫn là những vòng quay của bánh đạp, chiếc nón trắng đội đầu đi ôn thi cuối cấp, vẫn là nhưng trang vở trắng còn vương mùi mực và vẫn là chúng tôi những người bao năm xa cách nay mới trở lại ngôi trường.

truong oi sau 40 nam nhin lai
Lớp 12c khoá học 1992- 1995

Nếu được hỏi loại nhạc cụ nào là cái hồn người Việt Nam, xin thưa rằng đó là cây đàn bầu với trầm bổng những cung ngân; nếu hỏi rằng loại cây nào là biểu trưng cho người Việt, xin thưa rằng đó là cây tre của làng; nếu hỏi rằng loài hoa nào là quốc hoa dân tộc, xin thưa rằng đó là hoa sen… Và nếu hỏi rằng ở Ân Thi đâu là biểu tượng… xin thưa rằng: với tôi mái trường cấp 3 chính là biểu tượng – cái biểu tượng dù chỉ cùng tôi 3 năm trải nghiệm nhưng đã theo tôi đằng đẵng 20 năm xa trường… và có thể còn xa hơn thế nữa.

“Mười năm mới trở lại thăm

thăm ngôi trường cũ tháng năm học trò

thăm người lái những chuyến đò

nhớ lời thầy giáo dặn dò chúng em

xa rồi phấn trắng bảng đen

xa rồi bục giảng thân quen ngày nào

vơi đi cả những tiếng chào

còn in đậm nét lối vào lớp xưa

xa đàn trò nhỏ ngây thơ

xa xa vắng tiếng trống trưa tan trường

xa mà lòng vẫn vấn vương

còn trong tiềm thức mái trường quê ta

bao nhiêu năm chặng đường qua

bao nhiêu năm ấy thiết tha mặn nồng

bao năm thêu dệt tuổi hồng

bao năm gắng sức vun trồng mầm cây

bao nhiêu thế hệ người thầy

ai còn hay mất ai hay chăng tình

bao nhiêu thế hệ học sinh

ai thành đạt ai hi sinh cho đời

giờ đây ngẫm lại một thời

buồn thương tiếc nhớ bao người đã xa”.

Đoàn Đức

Tin liên quan