Đất & Người

Một thị trấn có cái tên lạ như món ăn, được ví như Đà Lạt thứ hai và ẩn giấu rừng thông nguyên sinh đẹp nhất Tây Nguyên

Kim Dung 08/05/2025 19:00

Tôi đến thị trấn được ví như "Đà Lạt thứ hai" không để check-in, mà để sống chậm giữa rừng thông, ăn cơm lam và nghe gió kể chuyện đại ngàn

Măng Đen: Giấc mơ dịu dàng giữa rừng thông và mây trắng

Tôi rời thành phố Kon Tum từ sáng sớm, chạy xe men theo quốc lộ 24 về phía Tây. Đường uốn lượn qua núi đồi, gió mát lạnh – không khí nơi đây khác biệt hẳn với những ngày oi ả dưới phố thị. Khi đến nơi, Măng Đen hiện ra như một vùng đất chưa vội tỉnh giấc: rừng thông xanh rì, thung lũng mờ sương, và những mái nhà nhỏ nằm nép bên sườn đồi.

mang den

Chọn nơi lưu trú, tôi không ở khách sạn lớn mà chọn một homestay xinh xắn tên là Mây Lang Thang – căn nhà gỗ nằm giữa rừng, có ban công nhìn thẳng ra rừng thông. Tối đến, tôi ngồi dưới ánh đèn vàng bên bếp củi, ăn cơm lam, thịt nướng và nhấp một ngụm rượu cần thơm ngọt. Mọi thứ ở đây mộc mạc, chân thành – vừa đủ để tôi thở nhẹ và buông xuống nhịp sống gấp gáp nơi thị thành.

Tôi sống chậm từng bước qua rừng, hồ và thác nước

Sáng hôm sau, tôi dậy sớm và dạo bước trong rừng thông Măng Đen. Không gian yên tĩnh đến mức tôi nghe rõ tiếng lá thông xào xạc dưới chân. Những tia nắng sớm rọi qua từng tán lá, tạo nên cảnh tượng vừa huyền ảo vừa dịu dàng. Đây là nơi lý tưởng để thở sâu, để lặng yên, để lắng nghe chính mình.

Tôi tiếp tục đến hồ Đăk Ke – nơi có mặt nước phẳng lặng như gương. Tôi thuê một chiếc thuyền nhỏ, thả trôi theo làn gió nhẹ. Cảm giác lênh đênh giữa hồ, nhìn núi soi bóng xuống mặt nước, khiến tôi như rơi vào một bức tranh thủy mặc đang chuyển động.

hồ Đăk Ke
Hồ Đăk Ke

Rời hồ, tôi đến thác Pa Sỹ – dòng thác đổ ầm ầm giữa rừng nguyên sinh. Đứng trước thác, tôi thấy mình như được thanh lọc. Hơi nước mát lạnh vương trên mặt, tiếng thác vang vọng khắp núi rừng như lời ru của đại ngàn. Sau đó, tôi ghé thác Lô Ba – nơi nước chảy hiền hòa, tiếng róc rách như câu chuyện cổ tích kể bằng âm thanh.

lo ba
Thác Lô Ba

Tôi ăn, ngủ và sống cùng núi rừng như người bản địa

Buổi chiều, tôi ghé làng văn hóa Kon Pring – nơi những ngôi nhà rông cao vút và tiếng cồng chiêng vẫn còn vang lên vào dịp lễ hội. Tôi được mời ngồi bên bếp lửa với bà con Jrai, ăn cơm nếp, uống rượu cần, và nghe kể chuyện về núi rừng, về chim thần, về con thác có linh hồn... Không phải chỉ là du lịch, mà là một kiểu “trở về” – về với cội rễ của đất.

Ẩm thực Măng Đen khiến tôi ấn tượng sâu sắc. Cơm lam dẻo thơm nấu trong ống nứa, thịt gà nướng trên than hồng, cá suối nướng giấy bạc, tất cả đều được chế biến đơn giản nhưng giữ trọn vị ngọt tự nhiên của núi rừng. Mỗi bữa ăn là một trải nghiệm, mỗi món ăn là một mảnh ghép văn hóa.

ga nuong
Món cơm lam và gà nướng

Tạm biệt Măng Đen, tôi biết mình sẽ quay lại – không phải để khám phá thêm những điểm mới, mà để sống chậm hơn, thở sâu hơn. Có những nơi bạn đến để chụp ảnh, để kể với bạn bè. Nhưng có những nơi – như Măng Đen – bạn chỉ muốn giữ cho riêng mình, như một bí mật dịu dàng của tâm hồn.

      Nổi bật
          Mới nhất
          Một thị trấn có cái tên lạ như món ăn, được ví như Đà Lạt thứ hai và ẩn giấu rừng thông nguyên sinh đẹp nhất Tây Nguyên
          • Mặc định

          POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO