Đất & Người

3 ngày ở đảo Phú Quý: Tôi đi để ngắm biển, rồi lưu lạc giữa một giấc mơ xanh không hồi kết

Ánh Kim 29/07/2025 18:15

Phú Quý nhỏ thôi, nhưng mang đủ trời xanh, biển biếc và cả bình yên. Tôi đến đây 3 ngày, và mãi chưa muốn rời đi.

Ngày đầu tiên: Tôi chạm biển, và chạm vào cả sự hoang sơ trong trẻo

Tôi rời Hà Nội trong đêm, lăn bánh suốt hành trình dài để kịp có mặt tại cảng Phan Thiết khi mặt trời còn chưa lên. Chuyến tàu cao tốc đưa tôi vượt sóng, chạm đến đảo Phú Quý sau gần 2 tiếng – một hòn đảo nhỏ nằm lặng lẽ giữa biển khơi, nơi ánh nắng chạm mặt nước trong veo đến mức có thể soi thấy đáy lòng.

Sau khi nhận phòng tại một homestay nằm nép mình giữa hàng dừa, tôi bắt đầu cuộc hành trình khám phá. Điểm đến đầu tiên là chùa Linh Quang, nơi mái chùa vàng rực giữa lưng chừng núi đá, hướng ra biển. Tôi đứng lặng trước tượng Phật uy nghiêm, lắng nghe tiếng chuông văng vẳng hòa cùng tiếng sóng vỗ xa xăm.

phu quy
phu quy

Tiếp đó là Hải đăng Phú Quý – cao và sừng sững như người gác đảo bao năm qua. Từ trên cao, tôi ngắm trọn khung cảnh biển đảo: bãi đá đen xếp lớp, những rặng san hô mờ ảo phía xa và trời xanh như một giấc mơ mùa hạ.

Chiều xuống, tôi lạc bước ở Gành Hang, nơi có hồ vô cực nhỏ nằm giữa hai khối đá, đẹp đến siêu thực. Tôi để chân trần đi trên nền đá ấm, nước trong như kính, phản chiếu mây trời và chính mình. Điểm cuối là Cột cờ Chủ quyền, nơi tôi đặt tay lên lá quốc kỳ phấp phới và thấy tim mình ấm lên vì tự hào.

Tôi kết thúc một ngày bằng việc ngâm mình tại vịnh Triều Dương – làn nước xanh ngọc, cát trắng mịn, sóng nhẹ vỗ như ru tôi vào giấc mơ biển đầu tiên trên đảo.

vịnh Triều Dương
Vịnh Triều Dương

Ngày thứ hai: Tôi ngắm bình minh, trèo đồi, lặn biển và chạm vào thiên nhiên nguyên sơ

Tôi dậy thật sớm để kịp ngắm bình minh trên biển – một cảnh tượng rực rỡ và yên tĩnh đến kỳ lạ. Ánh mặt trời rẽ mây trồi lên từ đường chân trời, nhuộm đỏ cả mặt nước và những mái thuyền con. Tôi không chụp ảnh, chỉ muốn lưu giữ trọn vẹn khoảnh khắc ấy trong tim.

Hành trình tiếp tục với núi Cao Cát và chùa Linh Sơn nằm vắt vẻo giữa lưng trời. Tôi leo qua từng bậc đá dựng đứng, rồi đứng giữa không gian khoáng đạt: trước mặt là trời, sau lưng là biển, và tâm hồn tôi nhẹ như chưa từng vướng bụi trần.

Đến đồi Chong Chóng, tôi bật cười khi thấy hàng trăm chiếc chong chóng quay tít trong gió, rực rỡ sắc màu như đám mây cầu vồng giữa nắng gió đảo xa. Tôi ghi lại vài tấm ảnh, rồi tiếp tục đến bãi Cạn – nơi biển như tấm gương phản chiếu trời xanh, nơi tôi chèo SUP và thử lặn ngắm san hô giữa làn nước trong vắt.

Hòn Tranh
Hòn Tranh

Chiều, tôi lên cano đến Hòn Tranh – hòn đảo nhỏ hoang sơ với bãi cát cong cong như vầng trăng. Tôi nằm dài dưới rặng dừa, nghe sóng vỗ, và để mặc gió biển hong khô mọi lo toan.

Đêm ấy, tôi không vội về phòng. Tôi đi dọc bờ kè, ăn một phần bánh căn nóng hổi, rồi lặng ngắm đảo chìm trong màn sương đêm. Ánh đèn chớp tắt trên tàu cá xa xa như những vì sao nhỏ, lấp lánh giữa biển trời.

Ngày cuối: Tôi rời đi, mang theo một Phú Quý rất riêng

Sáng cuối cùng, tôi dậy sớm, thuê xe máy chạy một vòng quanh đảo. Qua làng chài yên ả, tôi thấy những cụ bà ngồi gỡ lưới, những đứa trẻ chạy chân trần đuổi nhau, và cả cuộc sống mộc mạc khiến tôi chẳng muốn rời.

Trước khi về, tôi tranh thủ ghé dốc Phượt, cây cô đơn, phong điện với những cánh quạt gió khổng lồ lững thững xoay trên nền trời xanh thẳm. Ở hồ cá Làng Dương, tôi ngồi bên mép đá, ngắm từng đàn cá bơi lượn dưới nước trong veo, lòng tôi cũng lặng như mặt hồ.

Tàu đưa tôi rời đảo khi mặt trời đã lên cao. Trưa, tôi ghé Phan Thiết, thưởng thức food tour phố biển: bánh căn, bánh xèo mực sữa, cua mặt trăng, bò nướng lá lốt... Mỗi món ăn là một lát cắt hương vị Phú Quý, đầy đặn và chân thành.

3 ngày trôi nhanh như một giấc mơ mặn mòi hương biển. Tôi đến Phú Quý để tắm biển, nhưng lại mang về lòng biết ơn vì những khoảnh khắc sống chậm giữa thiên nhiên hoang sơ, giữa con người hồn hậu và một chút cô đơn dễ chịu giữa đại dương bao la.

Tôi sẽ trở lại – để lại ngồi bên hồ vô cực, lại leo núi Cao Cát, lại ngắm mây qua mái chùa Linh Quang… và lại được yên bình, như đã từng.

      Nổi bật
          Mới nhất
          3 ngày ở đảo Phú Quý: Tôi đi để ngắm biển, rồi lưu lạc giữa một giấc mơ xanh không hồi kết
          • Mặc định

          POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO