Tôi từng nghĩ mình đang tận hưởng cuộc sống, hóa ra là đang 'đốt' hơn 200 triệu một cách ngu ngốc
Từng nghĩ đang tận hưởng cuộc sống, tôi không ngờ đã đánh mất cơ hội tiết kiệm tiền vì những thói quen chi tiêu thiếu kiểm soát và không cần thiết.

“Làm ra tiền thì phải biết hưởng thụ”, đó là câu nói tôi từng tin sái cổ. Là người trẻ làm truyền thông, thu nhập của tôi không quá thấp, nhưng sự thoải mái trong chi tiêu đã khiến tôi không thể giữ được một khoản phòng thân nào. Hơn 200 triệu đồng đã “không cánh mà bay” chỉ trong vài năm bởi bốn thói quen chi tiêu tưởng chừng vô hại. Và giờ, khi mọi thứ bất ngờ trở nên khó khăn, tôi mới thấm thía cái giá của sự buông thả tài chính.
Làm nail, gội đầu: Chi tiêu nhỏ nhưng "chảy máu" lớn
Với cường độ làm việc căng thẳng, tôi thường tìm đến salon như một cách để giải tỏa. Ban đầu chỉ là những buổi làm nail đơn giản, gội đầu thư giãn, nhưng dần dà tôi bị cuốn vào những bộ móng đính đá, vẽ cầu kỳ, những liệu trình chăm sóc tóc sang chảnh.

Một lần làm nail có thể từ 300.000 đến cả triệu đồng, gội đầu dao động 100.000–200.000 đồng. Mỗi tháng tôi lui tới salon khoảng 6–7 lần, tương đương 1,5–2 triệu đồng. Tính ra, mỗi năm tôi tiêu tốn 15–20 triệu đồng chỉ cho hai việc này. Sau bốn năm, số tiền “tiêu nhẹ” ấy đã lên đến gần 80 triệu đồng – bằng cả một chuyến du học ngắn hạn hay một khóa đầu tư tài chính.
“Lên đời” điện thoại – cuộc đua công nghệ đầy tốn kém
Làm nghề truyền thông, tôi thường viện lý do “cần thiết cho công việc” để liên tục nâng cấp điện thoại. Dù chiếc máy cũ vẫn dùng tốt, tôi vẫn bị hấp dẫn bởi những model mới ra với camera sắc nét, chip xử lý mạnh, thiết kế thời thượng.
Mỗi lần đổi máy, tôi chi trung bình 25–40 triệu đồng. Trong 4 năm, tôi đã thay 3 đời điện thoại, tốn hơn 90 triệu đồng. Điều đáng nói là sau một thời gian, những chức năng "đỉnh" kia hóa ra tôi gần như không dùng đến. Chiếc điện thoại chỉ còn là một món đồ xa xỉ, không mang lại giá trị tương xứng với chi phí bỏ ra.
Tiền “bốc hơi” vì mua mỹ phẩm quá đà
Tôi từng nghĩ mình chỉ đang đầu tư cho làn da. Nhưng thật ra, tôi chỉ đang "thử nghiệm" mù quáng. Mỗi tháng, tôi mua 2–3 sản phẩm mỹ phẩm theo trend, theo lời review trên mạng, với hy vọng “biết đâu hợp”. Nhưng hơn nửa trong số đó tôi chỉ dùng vài lần, sau đó bỏ xó.

Một lọ serum hay kem dưỡng có thể 500.000–1.000.000 đồng. Trung bình mỗi năm tôi tiêu khoảng 8 triệu cho mỹ phẩm không phù hợp, tức là 32 triệu đồng trong 4 năm. Nếu tôi tỉnh táo hơn, đầu tư vào vài sản phẩm chất lượng, hợp da, có lẽ làn da đã tốt hơn mà ví cũng không “teo tóp”.
Du lịch sang chảnh – đắt đỏ nhưng chẳng để lại giá trị tương xứng
Du lịch là trải nghiệm đáng giá, nhưng tôi lại biến nó thành cuộc phô trương ngầm với chính mình. Tôi thường chọn khách sạn 4–5 sao, nhà hàng sang, resort hạng sang… Một chuyến đi vài ngày tiêu hết 15–20 triệu, có khi bằng cả hai tháng lương. Lý do luôn là: "Phải tự thưởng cho bản thân sau những ngày làm việc cực nhọc".
Nhưng thực tế, những kỷ niệm đẹp nhất trong đời tôi lại không đến từ khách sạn xa hoa, mà từ những chuyến đi cùng bạn bè, những lần ngủ lều giữa rừng hay bữa cơm đơn giản với người thân. Ước tính, tôi đã chi hơn 100 triệu đồng chỉ cho các chuyến du lịch “sang chảnh” trong vài năm qua – số tiền đủ để đầu tư hoặc tích lũy làm quỹ khẩn cấp.
Giờ đây, khi gặp sự cố bất ngờ trong công việc, tôi mới thực sự hiểu giá trị của một khoản tiền tiết kiệm. Hơn 200 triệu đồng từng ở trong tay tôi, nếu được quản lý tốt, đã có thể trở thành khoản đầu tư sinh lời, một chiếc ô an toàn trong ngày giông bão.
Câu chuyện trên có lẽ cũng là lời cảnh tỉnh cho nhiều người trẻ đang “tận hưởng cuộc sống” mà quên mất giá trị lâu dài của đồng tiền. Tiết kiệm không đồng nghĩa với sống kham khổ. Đó là cách để ta chủ động trước những biến cố, tự do hơn trong những lựa chọn cuộc đời.