Thương hiệu làm "tan chảy" mọi thế hệ, ký ức ngọt mát của Thủ đô
Thương hiệu không cần quảng cáo vẫn khiến người ta xếp hàng mỗi mùa hè.
Giữa lòng phố cổ Hà Nội, có một địa chỉ mà dù chẳng cần biển quảng cáo rực rỡ, dòng người vẫn nối dài không dứt mỗi độ hè về. Đó là số 35 Tràng Tiền – nơi ra đời của một trong những thương hiệu lâu đời nhất của thủ đô: kem Tràng Tiền.

Sinh ra vào năm 1958, giữa thời kỳ bao cấp, khi món ngọt còn là điều xa xỉ với nhiều người dân, kem Tràng Tiền đã trở thành món quà “mát lành” của tuổi thơ, của mùa hè và cả những ngày đầu lương tháng. Dù lúc ấy chỉ có vài vị giản đơn như đậu xanh, cốm, sô-cô-la, que kem vẫn mang đến thứ niềm vui rất khác – sự tươi mát từ một thứ không hẳn là đồ ăn mà như một phần thưởng nho nhỏ cho những ngày nắng cháy.
Mỗi công đoạn làm kem là một hồi tưởng về Hà Nội xưa
Điều khiến kem Tràng Tiền vượt qua hàng chục năm lịch sử mà vẫn giữ nguyên chỗ đứng trong lòng người dân Hà Nội, không chỉ ở hương vị, mà còn là sự “bảo thủ đẹp đẽ” trong cách làm.
Ngay cả khi đã có máy móc hỗ trợ, quy trình làm kem vẫn giữ nhiều công đoạn thủ công:
Cốm vẫn được sàng nhặt bằng tay, chỉ chọn loại non, dẻo vừa.
Dừa được bào tươi từng sợi, không dùng dừa khô hay dừa đóng gói.
Khoai môn phải là loại dẻo ngọt đặc trưng, được luộc và nghiền mịn tại chỗ.
Và đậu xanh – nguyên liệu “quốc dân” của kem Tràng Tiền – vẫn phải ninh vừa lửa, giữ được cả màu vàng lẫn độ bùi mịn.
Người làm kem không đơn thuần là công nhân. Họ là “nghệ nhân” đúng nghĩa – ngày ngày thực hiện những công việc lặp đi lặp lại nhưng không bao giờ xem nhẹ chi tiết nào. Có những cô, chú thợ làm việc ở Tràng Tiền hơn 20 năm, chứng kiến bao thế hệ khách quen, bao lần đổi chủ, đổi quản lý nhưng công thức, tinh thần thì không đổi.

Một thương hiệu không cần chạy theo thời đại nhưng vẫn không hề lỗi thời
Có một điều kỳ lạ về kem Tràng Tiền: nó không bao giờ bị lỗi mốt. Trong khi các thương hiệu kem ngoại quốc thay đổi hương vị, bao bì và chiến dịch truyền thông từng tháng, kem Tràng Tiền vẫn lặng lẽ hiện diện như một phần không thể thiếu trong bản đồ ẩm thực thủ đô.
Không có chiến dịch quảng cáo đình đám, không cần đến TikTok hay Instagram để viral – chính người dân Hà Nội là những người quảng bá tự nhiên và chân thực nhất.
“Ra Hà Nội là phải ăn kem Tràng Tiền” – câu nói quen thuộc này trở thành một “nghi thức du lịch” với bất kỳ ai đặt chân đến đây.
Và không chỉ du khách, cả người dân bản địa cũng giữ thói quen “ra phố là ăn kem”. Không phân biệt tuổi tác, giới tính, tầng lớp – từ những người trẻ hẹn hò bên bờ Hồ Gươm, đến những cụ già thong thả buổi sáng, kem Tràng Tiền là “món ăn trung hòa cảm xúc” – đơn giản, ngọt lành, dễ yêu.

Điều thú vị là kem Tràng Tiền không chỉ là món ăn, mà còn là một phần ký ức tập thể. Với thế hệ 8x, 9x, nó là món quà thưởng công mỗi cuối tuần. Với Gen Z – tuy đã có nhiều lựa chọn hơn nhưng hễ ai một lần thử cũng đều gật gù: “Vị này không giống ai cả”. Chính cái “không giống ai” ấy là điều khiến thương hiệu tồn tại bền vững.
Thậm chí, nhiều người từng đề xuất rằng nên đưa kem Tràng Tiền vào danh sách các di sản văn hóa ẩm thực Hà Nội – bởi vì nó hội tụ cả yếu tố truyền thống, cảm xúc và bản sắc địa phương.
Mỗi ngày hè, dòng người đứng chen nhau mua kem không chỉ để ăn, mà còn để giữ lại một khoảnh khắc quen thuộc. Có người ăn ngay tại chỗ, có người mua mang về cho con cháu, có người chụp ảnh đăng lên mạng với chú thích đơn giản: “Vẫn là vị cũ, vẫn ngon như xưa”.
Kem Tràng Tiền không hào nhoáng, không có sự thay đổi ồ ạt như nhiều thương hiệu hiện đại. Nhưng chính sự kiên định đó lại trở thành giá trị cốt lõi – bởi giữa muôn trùng món mới, ai cũng cần một thứ để tìm lại hương vị cũ.
Hà Nội có nhiều thứ để nhớ: phố cổ, hàng cây, bánh cốm, cà phê trứng… và một que kem Tràng Tiền. Mỗi lần cắn một miếng kem mát lạnh ấy, dường như người ta lại được trở về một miền ký ức rất riêng: một tuổi thơ trong trẻo, một Hà Nội yên ả, và một buổi chiều mùa hè rộn ràng tiếng rao…