Máy bay mang gần 10 tấn vũ khí, có thể tấn công hạt nhân, tiêu diệt địch trong chớp mắt
Đây là mẫu máy bay tiêm kích đa nhiệm thế hệ 4++, nổi bật với khả năng tác chiến toàn diện, chi phí vận hành thấp và sự độc lập trong điều hành.
Thiết kế cho chiến tranh hiện đại và năng lực "đa nhiệm toàn diện"
Trong danh sách các dòng máy bay chiến đấu đáng chú ý hiện nay, Dassault Rafale là cái tên nổi bật đến từ Pháp – một quốc gia đang nỗ lực duy trì vị thế độc lập trong lĩnh vực quốc phòng. Không giống như xu hướng phổ biến hóa F-16 hay F-35 của Mỹ, Rafale mang trong mình triết lý thiết kế khác biệt: hiệu năng toàn diện, tác chiến linh hoạt và ít phụ thuộc vào mạng lưới chỉ huy nước ngoài.

Được phát triển bởi Dassault Aviation, Rafale có ba biến thể: Rafale B (2 chỗ), Rafale C (1 chỗ) cho không quân và Rafale M cho hải quân. Máy bay sử dụng thiết kế khí động học kết hợp cánh tam giác và cánh mũi (delta wing – canard), tăng khả năng cơ động trong cận chiến. Hai động cơ Snecma M88 cho phép đạt tốc độ tối đa Mach 1.8 (khoảng 2.200 km/h) và trần bay 15.000 m.
Điểm mạnh nổi bật nhất của Rafale chính là khả năng tác chiến "omnirole" thực hiện đồng thời nhiều nhiệm vụ trong cùng một phi vụ: không chiến tầm gần – tầm xa, ném bom chính xác, trinh sát, tấn công hải quân và cả tấn công hạt nhân chiến thuật.
Trang bị điển hình bao gồm radar RBE2 AESA, cảm biến quang học OSF và hệ thống tác chiến điện tử SPECTRA. Với sức mang tải hơn 9,5 tấn, Rafale có thể tích hợp đa dạng vũ khí như tên lửa MICA, Meteor, SCALP-EG, ASMP-A, cùng nhiều loại bom dẫn đường chính xác như AASM hoặc GBU.
Hiện diện toàn cầu và hướng đi độc lập với Mỹ
Tính đến năm 2025, Dassault Rafale không chỉ là xương sống của không quân Pháp mà còn có mặt trong nhiều lực lượng không quân trên thế giới. Ấn Độ đã đưa 36 chiếc vào biên chế, triển khai tại các khu vực nhạy cảm giáp Trung Quốc. Ai Cập sử dụng Rafale như công cụ răn đe khu vực. Các nước như Hy Lạp, Qatar, UAE, Indonesia cũng đã ký hợp đồng hoặc có kế hoạch đưa dòng máy bay này vào biên chế.

Đặc biệt, UAE ký hợp đồng trị giá hơn 19 tỷ USD để mua 80 chiếc Rafale F4 – biến thể hiện đại nhất của dòng máy bay này, khẳng định niềm tin vào công nghệ quân sự Pháp trong bối cảnh thế giới ngày càng phân hóa giữa hai cực vũ khí Mỹ – Nga.
Một lý do khiến nhiều quốc gia lựa chọn Rafale là sự cân bằng giữa hiệu suất và chủ quyền chiến lược. Không như F-35, vốn gắn chặt với mạng chỉ huy điều khiển của Mỹ, Rafale cho phép các nước vận hành độc lập, không phụ thuộc vào hạ tầng kỹ thuật nước ngoài. Ngoài ra, chi phí vận hành thấp hơn và khả năng triển khai từ tàu sân bay, đặc biệt với biến thể Rafale M là lợi thế hiếm có so với các dòng tiêm kích thế hệ 4++ khác.
Triển vọng trong kỷ nguyên trí tuệ nhân tạo và nền tảng không người lái
Trong khi nhiều quốc gia châu Âu đang cùng phát triển dự án máy bay chiến đấu thế hệ 6 – FCAS (Future Combat Air System), Dassault Rafale vẫn giữ vai trò là máy bay chiến thuật chủ lực của Pháp và một số quốc gia khác trong ít nhất 10 năm tới.
Phiên bản nâng cấp Rafale F4 tập trung vào cải thiện khả năng kết nối dữ liệu, tích hợp trí tuệ nhân tạo và phối hợp với các nền tảng không người lái. Điều này phản ánh xu thế chuyển dịch của chiến tranh hiện đại sang mô hình tác chiến kết hợp: máy bay có người lái – máy bay không người lái, trí tuệ nhân tạo – con người.
Không còn chỉ là biểu tượng sức mạnh của không quân Pháp, Dassault Rafale đang chứng minh năng lực thực chiến và khả năng thích nghi với tương lai. Trong bối cảnh các quốc gia tìm kiếm giải pháp không quân vừa mạnh mẽ vừa độc lập, Rafale nổi lên như một lựa chọn khác biệt – không chạy theo xu hướng tàng hình tuyệt đối, nhưng đạt hiệu quả tổng thể cao, phù hợp với nhiều điều kiện địa – chính trị khác nhau.