Máy bay “bẻ cong vật lý”, radar quét 400 km, hủy diệt 8 mục tiêu cùng lúc
Đây là chiếc máy bay có khả năng cơ động vượt trội, radar mạnh và vũ khí đa dạng, tạo nên sức mạnh đáng gờm trên bầu trời hiện đại.
Sự trở lại của "huyền thoại Flanker"
Su-35 không phải là cái tên hoàn toàn mới. Nó là sự hồi sinh mạnh mẽ của huyền thoại Su-27 – dòng tiêm kích đánh chặn từng khiến NATO mất ăn mất ngủ những năm cuối Chiến tranh Lạnh. Nhưng Su-35 không chỉ đơn thuần là một phiên bản nâng cấp. Nó là một bước nhảy vọt. Từ buồng lái đến động cơ, từ radar cho tới hệ thống điện tử, Su-35 được Nga xây dựng như một cỗ máy chiến tranh toàn năng, sẵn sàng cạnh tranh với mọi đối thủ phương Tây hiện diện trên bầu trời.

Trái tim của Su-35 là động cơ phản lực AL-41F1S, trang bị vector điều khiển lực đẩy ba chiều. Khác với nhiều tiêm kích phụ thuộc vào lực kéo thuần túy và khí động học, Su-35 có thể “bẻ gãy định luật vật lý” trong các màn thao diễn như “rắn hổ mang Pugachev” hay “Frolov chakra” – những động tác mà chỉ một số rất ít tiêm kích trên thế giới có thể làm được, trong đó F-22 Raptor là một ví dụ hiếm hoi.
Không tàng hình, nhưng vẫn là cơn ác mộng
Một điểm khiến giới chuyên gia tranh cãi là việc Su-35 không được trang bị lớp phủ tàng hình như thế hệ 5. Tuy nhiên, Nga lại chọn một chiến lược khác: biến Su-35 thành một "sát thủ" điện tử với radar Irbis-E – hệ thống PESA mạnh đến mức có thể phát hiện mục tiêu ở khoảng cách tới 400 km, theo dõi 30 mục tiêu và tấn công cùng lúc 8 chiếc.
Không chỉ vậy, Su-35 được bao phủ bởi hệ thống đối kháng điện tử Khibiny-M, có khả năng gây nhiễu radar, đánh lừa tên lửa đối phương. Từng có những video từ Syria cho thấy Su-35 tiếp cận chiến đấu cơ Mỹ chỉ trong vài giây mà không bị phát hiện. Dù có thể mang màu sắc tuyên truyền, nhưng các sĩ quan NATO từng công khai thừa nhận rằng "đối đầu trực tiếp với Su-35 không bao giờ là lựa chọn dễ dàng".
Su-35 trên chiến trường: hào nhoáng hay thực dụng?
Từ khi ra mắt vào năm 2008 và chính thức biên chế cho Không quân Nga từ 2014, Su-35 đã có mặt ở nhiều điểm nóng: Syria, Ukraine, Belarus. Trong xung đột tại Ukraine, Su-35 đảm nhiệm các nhiệm vụ chiếm ưu thế trên không và yểm trợ tầm xa. Tuy nhiên, không phải lúc nào kết quả cũng nghiêng về phía Nga.
Hồi tháng 4/2022, một chiếc Su-35S bị bắn rơi ở gần thành phố Izyum bởi tên lửa đất đối không, theo các nguồn tin từ Anh và Ukraine. Dù phía Nga không xác nhận, hình ảnh xác máy bay và phi công bị bắt đã lan truyền trên nhiều diễn đàn quân sự. Đây là minh chứng cho giới hạn thực tế: dù mạnh đến đâu, Su-35 vẫn là tiêm kích thế hệ 4++, và không miễn nhiễm trước lưới lửa phòng không hiện đại.
Thị trường quốc tế và cuộc chơi chính trị
Su-35 từng được kỳ vọng sẽ là “người bán hàng rong” cho xuất khẩu vũ khí Nga. Trung Quốc là khách hàng đầu tiên với đơn hàng 24 chiếc trị giá 2,5 tỷ USD, giao hoàn tất năm 2019. Tuy nhiên, Bắc Kinh không đặt mua thêm – phần vì họ đã có J-20, phần vì lo ngại bị phụ thuộc vào linh kiện Nga.
Ai Cập và Indonesia từng ký kết hợp đồng mua máy bay Su-35, nhưng đều hủy bỏ sau khi Mỹ gây áp lực bằng Đạo luật CAATSA. Sự can thiệp chính trị từ Washington khiến các thương vụ tiềm năng bị phá vỡ. Gần đây, Algeria được cho là đã tiếp nhận một số chiếc Su-35 từ lô hàng dành cho Ai Cập. Hình ảnh vệ tinh cho thấy Su-35 đã hạ cánh tại căn cứ không quân Oum el Bouaghi.
Một cỗ máy không hoàn hảo, nhưng đáng gờm
Không phải là tiêm kích tàng hình. Không phải là thiết kế hoàn toàn mới. Nhưng Su-35 là đỉnh cao của những gì công nghệ hàng không thế hệ 4++ có thể đạt tới. Nó là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai, giữa cơ học thuần túy và công nghệ số, giữa vinh quang của Su-27 và tham vọng của Su-57.
Trong một thế giới mà máy bay chiến đấu ngày càng trở nên đắt đỏ và phức tạp, Su-35 mang đến lựa chọn: một tiêm kích giá rẻ hơn F-35, nhưng đủ sức tạo ra ưu thế trên không nếu được vận hành bởi phi công kinh nghiệm và chiến thuật thông minh.