Kiểu bao bọc con từ nhỏ cho đến lớn của cha mẹ Việt đang gián tiếp tạo ra “người vô ơn”
TBCKVN - Cha mẹ luôn là những người yêu thương con cái, luôn cố gắng đùm bọc con cái nhiều nhất có thể, dù chúng đã đủ lông đủ cánh để rời xa bố mẹ, làm kinh tế riêng, xây dựng sự nghiệp. Cũng chính tình yêu kiểu "bao bọc" thường tạo ra những “người vô ơn".
Một người có thành đạt hay không đều do sự giáo dục từ bé của bố mẹ. Chúng ta đôi khi vì thương con mà nuông chiều mù quáng, tước đoạt đi những cơ hội trưởng thành và tạo nên những con người ích kỷ, chỉ biết được cung phụng, hưởng thụ chứ không biết phục vụ và yêu thương.
10 dấu hiệu cha mẹ bao bọc con thái quá
1. "Khi con từ trường về đến nhà, tôi thở phào nhẹ nhõm"
Bạn mỉm cười và trông rất vui vẻ chào đón con trở về nhà, nhưng thực tế bạn đang muốn giấu đi sự lo lắng mỗi khi con ở ngoài tầm mắt. Bạn giúp con làm mọi việc đơn giản trong cuộc sống như như giặt quần áo, dọn phòng, chọn ngày phỏng vấn xin việc... Do đó, con bạn không có khả năng tự đưa ra quyết định hoặc sẽ thường xuyên tranh cãi kịch liệt với bố mẹ vì muốn sống tự lập.
2. "Tôi kiểm tra mọi thứ mà bạn bè của con gợi ý đọc, xem hoặc nghe" Hành động như điệp viên không phải cách uốn nắn con hiệu quả. Bố mẹ và trẻ chỉ có thể cùng vui vẻ nếu tin tưởng lẫn nhau. Dạy con cách ứng xử thích hợp trên mạng xã hội sẽ tốt hơn việc kiểm soát tài khoản online của chúng.

3. "Cha mẹ nên bảo vệ con khỏi mọi rủi ro" Với suy nghĩ này, thời gian biểu của con bạn luôn phải đảm bảo nghiêm ngặt và nếu có thứ gì đó hơi lệch so với bình thường, bạn tỏ ra rất căng thẳng. Bạn cô lập con với bạn cùng lớp và những người khác. Cách nuôi dạy con cực đoan này có thể dẫn đến các chứng rối loạn tâm thần nghiêm trọng.
4. "Nếu con muốn chơi các trò mạo hiểm cùng bạn bè ở lớp, tôi sẽ cấm tiệt" Bạn nghĩ ra viễn cảnh xấu cho mọi việc, thậm chí cấm con chơi xích đu vì sợ gặp nguy hiểm. Bản chất của lối dạy con này là bạn muốn lường trước mọi chuyện trong cuộc sống của trẻ, nhưng thực tế không ai làm được điều đó. Ngoài ra, thế giới cũng không tồi tệ như bạn nghĩ, do đó không cần thiết lo lắng quá nhiều.
5. "Nếu con muốn kiếm tiền tiêu vặt vào kỳ nghỉ, tôi sẽ tìm việc cho nó" Để bảo vệ con khỏi những bất công khi đi làm, bạn quyết định tìm một công việc an toàn cho con mà không cân nhắc kỹ về sở thích của nó. Người được nuôi dạy theo cách này sẽ không thể phát triển kỹ năng lựa chọn, đánh giá rủi ro và dễ trở thành "đứa trẻ to xác".
6. "Khi con thấy buồn, tôi nghĩ đó là lỗi của tôi"
Từ khi có con, bạn hoàn toàn bỏ qua cuộc sống riêng. Bạn thường xuyên căng thẳng và phiền muộn. Mỗi khi mua thứ gì đó cho bản thân, bạn cảm thấy rất tội lỗi. Khi con lớn lên, bạn cố gắng ngăn con khỏi những suy nghĩ buồn chán và luôn tỏ ra rất cảm thông mỗi khi con gặp chuyện không vừa ý. Tuy nhiên, trong hành trình trưởng thành, trẻ cần trải nghiệm đầy đủ các tâm trạng, từ đó học cách đối phó với cảm xúc tiêu cực.
7. "Mỗi khi con đi đâu với bạn bè, tôi lên sẵn lịch trình cho chúng" Bạn bè là một phần quan trọng trong cuộc sống của trẻ. Chúng có thể cùng đi dạo hay đi mua sắm trong thời gian rảnh rỗi. Một số phụ huynh thường vạch sẵn địa điểm và hoạt động mà trẻ sẽ làm cùng nhau. Họ có đủ số điện thoại và địa chỉ nhà bạn bè của trẻ, thậm chí họ hàng của chúng. Kiểm soát thái quá dẫn đến việc trẻ luôn phục tùng bố mẹ, không tự lập và dễ trở thành nạn nhân của bạo lực học đường.
8. "Mỗi khi con rảnh, tôi rất lo lắng và cố tìm việc gì đó để giao cho nó"
Bạn là kiểu cha mẹ luôn cố gắng khiến con bận rộn để giữ nó bên cạnh mình. Bạn không tin rằng con có thể quyết định điều gì mà không cần ý kiến của bạn, và chỉ có bố mẹ biết điều gì là tốt nhất đối với con. Những đứa trẻ này phải học hoặc tham gia quá nhiều hoạt động, không có thời gian để phát triển sở thích cá nhân. Chúng sẽ lớn lên mà không biết phải làm gì với cuộc đời mình.
9. "Nếu trẻ không thể tự làm việc gì đó, tôi sẽ luôn giúp đỡ" Bạn nghĩ nếu đứa trẻ khác có thể làm một việc gì đó, con bạn cũng phải làm được. Bạn không hề nghĩ đến chuyện mỗi đứa trẻ là một cá thể riêng biệt với khả năng và sở thích khác nhau. Nếu trẻ thất bại, bạn sẽ chỉ trích chúng hoặc tự trách bản thân. Trái ngược với mong muốn của bạn, phương pháp dạy con này có thể khiến thành tích học tập của trẻ giảm sút. Chỉ khi bạn ý thức được rằng mỗi người có một thế mạnh riêng và không nhất thiết phải giỏi ở tất cả lĩnh vực, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
10. "Nếu quần áo con bị bẩn trước khi khách tới thăm nhà, tôi sẽ thay cho nó bộ khác"
Cách hành xử này không nói lên điều gì về sự gọn gàng, ngăn nắp, mà chỉ nhằm giúp bạn gây ấn tượng với hình ảnh bà mẹ hoàn hảo. Bạn đang tập trung vào cách đánh giá của người ngoài và sẽ không hài lòng về bản thân nếu không nhận được lời khen.
Hậu quả của việc cha mẹ bao bọc con quá mức là trở thành “người vô ơn”
Một đứa trẻ được bảo bọc từ nhỏ, cơm đút tới miệng, nước dâng tận môi, được dành cho những món ăn ngon, đồ chơi đẹp, muốn gì được nấy mà không biết những thứ đó từ đâu ra thì lớn lên chắc chắn đứa trẻ đó sẽ thành một con người chỉ quen hưởng thụ, nếu không được đáp ứng sẽ quay lại oán trách cha mẹ.
Một đứa trẻ được cha mẹ bảo bọc từ trong trứng nước, không từng sứt đầu mẻ trán, không từng đi xa một mình, không từng được thực hiện ước mơ... chắc chắn sẽ lớn lên với tâm lý ỷ lại và thụ động, chỉ trông chờ vào sự xếp đặt của người khác.
Một đứa trẻ không quen lao động, không biết cha mẹ mình đã khổ cực thế nào để kiếm tiền thì chắc chắn xem việc được nuôi nấng, bảo bọc là chuyện đương nhiên, không cần phải biết ơn dưỡng dục.
Những đứa trẻ được giáo dục thế nào sẽ hình thành tính cách như thế đó.
Mà tính cách của một con người đâu phải một ngày một bữa mà thành? Tùy nếp nhà, tùy sự dạy dỗ của gia đình mà ra.

Vậy cha mẹ nên làm gì để tránh tạo ra những đứa con vô ơn?
Yêu thương con là cách tốt nhất để một đứa trẻ trở nên có ích với xã hội, nhưng giáo dục kiểu bao bọc, che chắn lại không phải cách yêu thương con đúng đắn.
Dù con cái là người bố mẹ yêu thương nhất trong cuộc đời thì điều tốt nhất bố mẹ nên vì con mà làm chính là buông tay. Cách chung sống tốt nhất giữa người với người là: "Cuộc sống của bạn tôi chỉ chúc phúc chứ không can thiệp, quyết định của bạn tôi chỉ tôn trọng chứ không ép buộc." Nếu con cái muốn sống tự lập thì bố mẹ nên ủng hộ quyết định trưởng thành này, không nên ngăn cản, ra điều cấm kị.
Và sau cùng, trên đời này, tình mẹ tốt nhất chính là sự rút lui một cách phù hợp. Tình thân vĩ đại nhất là biết buông tay đúng lúc. Tình yêu chân chính hóa ra lại là bớt yêu đi một chút. Hãy để con cái được là chính mình, sống thực với những gì mình mong muốn. Đó mới là lời chúc phúc tốt đẹp nhất mà bố mẹ nên dành cho con. Cứ để con vấp ngã, rồi con sẽ lớn hơn!