Chuyện mâm cơm: Tục lệ trong văn hóa của người Việt
Bí mật sau câu “mời cơm” khiến mâm cơm Việt luôn ấm cúng.
“Con mời bố mẹ ăn cơm!”, “Mời anh chị dùng bữa!”, “Mời cả nhà!” – đó là những lời quen thuộc trong mỗi bữa ăn gia đình người Việt, dù đôi khi… tất cả đã ngồi vào bàn và đang gắp đũa.

Với người ngoài, đó có thể là điều dư thừa, khách sáo. Nhưng với người Việt, một tiếng mời trước khi ăn là nghi thức không thể thiếu – một thói quen mang tính văn hóa chứ không đơn thuần là lời xã giao.
Bởi lẽ, trong văn hóa phương Đông, đặc biệt là Việt Nam, ăn uống không chỉ là nạp năng lượng, mà là khoảnh khắc gắn kết, chia sẻ, biểu hiện tình thân và trật tự trong gia đình.
Cội nguồn từ văn hóa lúa nước và xã hội cộng đồng
Các nhà nhân học cho rằng thói quen “mời cơm” bắt nguồn từ nếp sống cộng đồng làng xã, đặc trưng của nền văn minh lúa nước. Trong các đại gia đình xưa, bữa ăn không chỉ là sinh hoạt vật chất mà còn là nghi lễ sinh hoạt chung – nơi duy trì sự gắn kết giữa các thế hệ.

Trong môi trường ấy, lời mời không chỉ là phép lịch sự mà còn mang tính biểu thị thứ bậc – trẻ mời người lớn, dưới mời trên. Việc “mời đúng” còn thể hiện nếp gia giáo, sự tôn ti, và là cách rèn luyện con cái về cách cư xử trong xã hội.
Ở nhiều vùng nông thôn, tục lệ này còn được mở rộng trong các dịp giỗ chạp, cưới hỏi – nơi lời mời ăn uống mang ý nghĩa “chính thức hóa” sự có mặt của khách, một sự công nhận và cảm ơn.
Văn hóa “mời cho có” và sự biến tướng hiện đại
Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, khi nhịp sống trở nên gấp gáp và không gian sống ngày càng riêng tư hơn, thói quen “mời cơm” bắt đầu thay đổi. Nhiều người trẻ cho rằng đây là một hành vi hình thức, thậm chí mỉa mai cụm từ “mời cho có” – ám chỉ những lời mời vô hồn, chiếu lệ.
Không ít trường hợp, lời mời lại trở thành một áp lực xã giao, đặc biệt trong môi trường công sở hay những mối quan hệ chưa thân thiết. Một số người cảm thấy ngại ngùng khi bị mời mà không thể từ chối – dù không có nhu cầu ăn.

Tuy vậy, ở một góc nhìn tích cực hơn, “mời cơm” vẫn là một nhịp cầu giao tiếp nhẹ nhàng – đặc biệt trong những lần đầu gặp mặt hay trong các không gian có tính cộng đồng cao như công ty, hội nhóm. Câu nói đơn giản ấy đôi khi lại là mở đầu cho một cuộc trò chuyện dài hay đơn giản là một lời chào tử tế.
Giữ hay bỏ – câu hỏi của thế hệ mới
Thói quen “mời cơm” nên được giữ lại như một nét đẹp truyền thống, nhưng cũng cần điều chỉnh cách sử dụng linh hoạt để phù hợp với nhịp sống hiện đại. Một lời mời chân thành, đúng lúc, đúng đối tượng, sẽ mang lại thiện cảm và gắn kết. Còn lời mời rập khuôn, nói cho xong, chỉ khiến người đối diện cảm thấy sáo rỗng.
Và có lẽ, trong một xã hội mà ai cũng tất bật với công việc, chỉ một câu “mời ăn cơm nhé” – nếu được nói từ tâm cũng đủ để khiến người ta cảm thấy mình được nhìn thấy, được ghi nhận và không hề đơn độc giữa bàn ăn.