Chuyện đầu tư: "Đừng vay nóng để uống ly đắng…"
Một ly cà phê có thể nhấp vội, nhưng đầu tư thì không. “Đừng vay nóng để uống ly đắng” – lời nhắc tỉnh táo giữa những cơn say thị trường.
Quán cà phê, chiều tháng Năm.
Tiếng máy pha cà phê rì rào hòa cùng ánh nắng xuyên qua lớp kính, rọi lên mặt bàn gỗ bóng mịn. Minh – một nhà đầu tư kỳ cựu, đầu tóc đã điểm muối tiêu – đang khuấy nhẹ ly bạc xỉu đá. Đối diện anh, Quân – nhân viên ngân hàng vừa tròn 30 tuổi – vẫn còn dán mắt vào màn hình điện thoại, nơi dòng tin nổi bật chạy ngang: “Fed tiếp tục giữ nguyên lãi suất”.
.png)
Quân (bật cười nhẹ, đặt điện thoại xuống): “Giữ nguyên thật rồi. Fed vẫn chưa chịu hạ, vậy là kế hoạch gửi tiền USD chờ ăn chênh lãi coi như xịt”.
Minh (lặng lẽ nhấp ngụm cà phê): “Ừ thì họ có lý do mà. Lạm phát bên Mỹ còn ‘ngọ nguậy’ lắm, nhất là mấy khoản chi tiêu tiêu dùng. Fed mà vội giảm là đổ thêm dầu vào lửa. Nhưng giữ lâu quá thì doanh nghiệp cũng… nghẹt thở”.
Quân (gật gù): “Mà kỳ nha, Fed giữ nguyên vậy, đáng lẽ vàng phải lên mạnh chứ, sao hôm nay giá vàng SJC trong nước lại tụt gần 3 triệu đồng một lượng Minh nhỉ”?
Minh (nhướng mày): “Ờ, đó là chuyện buồn cười thiệt. Vàng thế giới và trong nước đều rớt mạnh, thời điểm này nhạy cảm thật”.
Quân (cười nhẹ): “Chưa kể chênh lệch trong nước – quốc tế vẫn tới gần 20 triệu/lượng. Mấy người ôm vàng thời điểm này rủi ro sẽ rất lớn, đứng để phải 'đắng' như ly cà phê đen không đường”.
Minh (cười mỉm): “Vậy mới nói. Giữ USD thì chẳng được mấy đồng lời, giữ vàng thì chưa chắc thoát hàng đúng lúc. Đầu tư mùa này là… chọn điều ít sai chứ không phải điều đúng”.
Quân: “Còn chứng khoán? Em thấy sáng nay VN-Index tăng gần 20 điểm đó. Dân mình kỳ vọng Fed không tăng nữa là mừng to rồi”.
Minh (gật đầu chậm rãi): “Cũng dễ hiểu thôi. Lãi suất bên Mỹ mà ổn định thì dòng vốn mới dám rót vào thị trường mới nổi như Việt Nam. Nhưng tăng thì tăng vậy, khối ngoại vẫn còn dè chừng, thanh khoản trong nước vẫn lẹt đẹt…”
Quân (trầm ngâm): “Thành ra giờ… người có tiền thì chưa dám bung, người vay thì sợ lãi suất chưa hạ đủ sâu. Thị trường như đang chờ ai đó hô ‘bắt đầu lại từ đầu’ vậy đó”.
Minh (nhìn đồng hồ, rồi buông một câu như triết lý): “Cũng như mình uống cà phê vậy. Có người thích đậm, có người thích ngọt. Nhưng có một nguyên tắc bất biến: muốn thưởng thức đúng vị thì đừng uống vội.”
Quân (cười nhẹ): “Ừ, và đừng vay nóng để uống ly đắng…”