Đất & Người

Tôi chạm vào một miền biển chưa kịp đông khách: Gió mặn, rừng xanh, có rạn san hô hoá thạch và làng chài yên ả

Ánh Kim 13/05/2025 6:17

Tôi đến một vùng biển của tỉnh Ninh Thuận để tìm biển, nhưng lại mang về cả bầu trời ký ức: Suối mát, rạn san hô hoá thạch và làng chài bình yên.

Ngày đầu: Tôi đến Vĩnh Hy và thấy thiên nhiên còn hoang sơ lắm

22h30, tôi lên xe giường nằm từ TP.HCM, bắt đầu chuyến đi xuyên đêm đến Vịnh Vĩnh Hy. Khi tỉnh dậy, trời vừa hửng sáng, biển đã mời gọi. Vĩnh Hy chào tôi bằng bầu trời trong vắt, làn nước xanh biếc như thủy tinh và mùi biển dịu nhẹ lẫn trong gió.

Sau khi gửi đồ tại homestay, tôi thuê xe máy, ăn sáng, rồi chạy thẳng đến Hang Rái – nơi có bãi san hô hoá thạch độc đáo. Cảm giác bước đi trên những tảng đá như xếp tầng tầng lớp lớp suốt triệu năm, lắng nghe tiếng sóng vỗ rì rào là điều chỉ Vĩnh Hy mới có.

hang rai
Hang Rái Ninh Thuận - Kiệt tác thiên nhiên biển

Buổi chiều, tôi ghé Công viên đá Ninh Thuận, nơi những khối đá dựng đứng hùng vĩ chênh vênh bên bờ biển. Ánh nắng chiều chiếu qua những khe đá, tạo nên cảnh tượng siêu thực như một bộ phim điện ảnh. Tối đến, tôi đi dạo quanh làng chài, ăn tối bên biển, hít căng mùi muối biển trong gió – Vĩnh Hy lúc ấy yên ả, dịu dàng đến lạ.

Ngày hai: Tôi rẽ nước ngắm san hô và để lòng trôi cùng suối Lồ Ồ

5h sáng, tôi có mặt tại bến cano, chuẩn bị đến Hòn Rùa – thiên đường lặn biển ở Vĩnh Hy. Khi cano lao trên mặt nước, tôi thấy hai bên là núi, trước mặt là biển, sau lưng là tiếng cười nói rộn ràng. Biển ở Hòn Rùa trong đến mức bạn có thể nhìn thấy từng rạn san hô, từng đàn cá nhỏ tung tăng bên dưới.

Sau khoảng 1 giờ lặn biển và tắm mát, tôi về lại homestay, ăn sáng rồi sắp xếp hành lý. Nhưng hành trình chưa dừng lại. Tôi dành buổi trưa khám phá Suối Lồ Ồ – một dòng suối nhỏ nhưng mát lạnh, chảy qua những tảng đá phủ đầy rêu và những vòm cây xanh rì. Tôi ngồi dưới một tán cây, ngâm chân vào dòng nước, nghe tiếng suối róc rách xen lẫn tiếng chim – lòng tôi như được rửa sạch bởi thiên nhiên.

lo o
Suối Lồ Ồ

Tạm biệt Vĩnh Hy trên đèo Cây Cóc, tôi mang theo cơn gió mặn về phố

15h30, tôi có mặt trên cung đường 702 – đoạn đường ven biển đẹp bậc nhất miền Trung. Dừng lại ở Đèo Cây Cóc Viewpoint, tôi nhìn thấy Bãi Chuối cong cong, biển trải dài xanh như ngọc. Cảnh vật nơi đây không ồn ào, không xô bồ – chỉ có gió, sóng và một cảm giác bình yên đến lạ.

Tôi kết thúc chuyến đi bằng một bữa hải sản cuối cùng ở làng chài, rồi về lại homestay lấy hành lý, lên xe về TP.HCM lúc 20h. Nhưng thật ra, tôi chưa rời khỏi Vĩnh Hy. Một phần của tôi vẫn còn ở đó – nơi có bãi san hô hóa thạch, con đường đá dẫn ra biển và những chiều gió mặn thổi tung tóc.

Không cần quá nhiều tiện nghi, không cần resort sang trọng, Vĩnh Hy đủ làm tôi rung động chỉ bằng vẻ mộc mạc, chân thành của đất, trời và người. Nếu bạn đang mỏi mệt và cần một nơi để "sạc lại tâm hồn" – hãy đến Vĩnh Hy, trước khi nơi này không còn hoang sơ nữa.

Ánh Kim