Kiến thức

Khám phá vùng đất di sản giữa đại dương, nơi có 887 tượng đá khổng lồ và bí ẩn về nền văn minh đã suy tàn

Phú Quý 10/10/2025 14:41

Từ tàn tích cổ xưa đến biểu tượng toàn cầu, di sản Rapa Nui nhắc con người về giới hạn của phát triển và sức mạnh của sự tôn trọng thiên nhiên.

Nền văn minh khắc đá giữa đại dương

Giữa lòng Thái Bình Dương mênh mông, cách bờ biển Chile hơn 3.500 km, đảo Easter (Rapa Nui) nằm cô lập như một dấu chấm nhỏ giữa biển khơi. Thế nhưng, trên hòn đảo tưởng chừng heo hút ấy, con người đã tạo nên một trong những di sản kỳ vĩ và bí ẩn nhất của nhân loại: 887 tượng đá Moai – những gương mặt khổng lồ trầm mặc hướng ra đại dương, mang trong mình linh hồn của một nền văn minh đã mất.

Rapa Nui
Những bức tượng đá tại Rapa Nui

Theo các nhà khảo cổ, người Polynesia đặt chân đến Rapa Nui vào khoảng thế kỷ XII. Trong điều kiện tự nhiên khắc nghiệt ít nước ngọt, đất đai cằn cỗi, họ vẫn dựng nên một xã hội có tổ chức, tôn giáo và nghệ thuật phát triển vượt bậc. Với người Rapa Nui, tượng Moai tượng trưng cho tổ tiên thần thánh, những linh hồn bảo vệ bộ tộc và mang lại mùa màng, thịnh vượng. Các tượng được tạc từ tro núi lửa nén (tuff) tại ngọn Rano Raraku, “xưởng điêu khắc” khổng lồ của đảo. Mỗi bức tượng cao trung bình 4–6 mét, nặng từ 12 đến 80 tấn, cá biệt có tượng Paroke cao tới 10 mét, là kết tinh của hàng nghìn giờ lao động thủ công với công cụ đá basalt thô sơ. Sau khi hoàn thiện, tượng được di chuyển hàng cây số để dựng trên các bệ đá Ahu hướng ra biển.

Điều khiến giới khoa học suốt nhiều thập kỷ tranh luận là cách người xưa vận chuyển những khối đá khổng lồ ấy. Giả thuyết phổ biến nhất cho rằng họ dùng dây thừng và sức người để “cho tượng đi bộ”, đẩy nhịp hai bên qua lại đúng như truyền thuyết của người Rapa Nui kể rằng “những Moai đã tự bước đi”. Dù phương pháp thực tế vẫn còn là ẩn số, rõ ràng người Rapa Nui đã đạt đến trình độ tổ chức và kỹ thuật đáng kinh ngạc trong điều kiện cô lập giữa đại dương.

Toàn bộ Rapa Nui
Toàn bộ Rapa Nui

Đến nay, gần 300 tượng vẫn nằm rải rác quanh núi Rano Raraku, nhiều bức chưa hoàn thiện, như thể những người thợ xưa đã rời đi giữa chừng. Sự dừng lại đột ngột ấy, cùng với việc rừng cây trên đảo biến mất, đã làm dấy lên nhiều giả thuyết về sự suy tàn của nền văn minh Rapa Nui: từ việc khai thác quá mức tài nguyên để vận chuyển tượng, đến xung đột giữa các bộ tộc, hay đơn giản là tác động khắc nghiệt của biến đổi khí hậu và cô lập địa lý.

Từ huyền thoại cổ xưa đến di sản nhân loại

Khi nhà thám hiểm người Hà Lan Jakob Roggeveen phát hiện hòn đảo vào năm 1722 (đúng ngày lễ Phục Sinh nên đặt tên là Easter Island) thì nền văn minh Rapa Nui đã suy tàn. Những bức tượng Moai đổ ngã, nhiều bức bị chôn vùi nửa thân trong đất, chỉ còn những khuôn mặt lạnh lùng dõi nhìn ra biển như nhân chứng câm lặng của thời gian. Trải qua nhiều thế kỷ, đảo Easter trở thành biểu tượng cho câu hỏi lớn của nhân loại: liệu sự phát triển không kiểm soát có thể dẫn đến tự hủy diệt?

Vị trí Rapa Nui
Vị trí Rapa Nui (hay Easter Island)

Thế nhưng, câu chuyện Rapa Nui không chỉ dừng lại ở bi kịch. Nhờ nỗ lực của các nhà khảo cổ, chính quyền Chile và cộng đồng người bản địa, nhiều tượng Moai đã được phục dựng, đặc biệt tại khu vực Ahu Tongariki – nơi 15 bức tượng khổng lồ sừng sững đứng cạnh nhau, hướng mắt ra biển như thể vẫn đang canh giữ linh hồn tổ tiên. Năm 1995, UNESCO chính thức công nhận Công viên Quốc gia Rapa Nui là Di sản Văn hóa Thế giới, bảo tồn không chỉ những tượng đá huyền thoại mà còn toàn bộ hệ thống nghi lễ, hình khắc petroglyph, hang đá và cảnh quan núi lửa.

Ngày nay, đảo Easter đón hàng chục nghìn du khách mỗi năm, song chính quyền địa phương vẫn duy trì quy định nghiêm ngặt: du khách chỉ được đi theo tuyến định sẵn, không được chạm vào tượng và phải có hướng dẫn viên bản địa. Hơn 60% cư dân trên đảo hiện là hậu duệ của người Rapa Nui, họ đang phục hưng ngôn ngữ, âm nhạc, lễ hội và nghi thức cổ xưa, khiến di sản này không chỉ là tàn tích của quá khứ, mà là phần sống động của hiện tại.

Trong ánh hoàng hôn, những tượng Moai lặng im trên nền trời đỏ thẫm, dõi nhìn về đại dương bất tận. Không ai biết họ đang canh giữ điều gì, ký ức của một nền văn minh hay lời nhắc nhở rằng mọi đỉnh cao của con người đều phải trả giá bằng sự tôn trọng thiên nhiên. Sau hàng thiên niên kỷ, những gương mặt đá ấy vẫn khiến thế giới ngưỡng mộ và suy ngẫm. Moai không chỉ là biểu tượng của người Rapa Nui mà còn là tấm gương phản chiếu hành trình nhân loại, nơi con người khắc tên mình lên đá, nhưng cuối cùng vẫn phải lắng nghe tiếng gió của biển khơi, thứ duy nhất tồn tại mãi sau khi mọi đế chế đã lụi tàn.

Phú Quý