Kiến thức

Khám phá di sản ‘thành phố trên mây’ cao 2.400m với đền Mặt Trời huyền bí và con đường cổ 43 km

Bạch Băng 08/10/2025 15:00

Machu Picchu, di sản kép của thế giới là minh chứng cho tài năng, trí tuệ và khả năng hòa hợp thiên nhiên của người Inca giữa dãy Andes hùng vĩ.

Di sản của thiên nhiên, trí tuệ và bàn tay con người

Ẩn mình ở độ cao gần 2.400 mét trên dãy Andes, giữa sườn núi xanh thẳm và mây trắng lững lờ, Machu Picchu hiện lên như một phép màu của kiến trúc cổ đại và thiên nhiên kỳ vĩ. Không chỉ là biểu tượng của đế chế Inca hùng mạnh, nơi đây còn được xem là di sản nhân loại minh chứng cho khả năng sáng tạo, thích nghi phi thường của con người giữa địa hình hiểm trở.

Machu Picchu
Machu Picchu

Theo các nhà khảo cổ học, Machu Picchu được xây dựng vào thế kỷ XV dưới triều vua Pachacuti, thời kỳ cực thịnh của Inca. Thành phố tọa lạc trên một dải núi đá hẹp giữa hai đỉnh Huayna Picchu và Machu Picchu, được bao bọc bởi dòng sông Urubamba uốn lượn phía dưới. Điều đáng kinh ngạc là người Inca không có bánh xe, không dùng sắt thép, nhưng vẫn vận chuyển hàng nghìn tấn đá granite lên độ cao gần 2.500 mét, ghép khít đến mức không cần vữa mà vẫn tồn tại suốt hơn nửa thiên niên kỷ.

Khu di tích có diện tích khoảng 13 km², chia làm hai phần: khu thánh địa – nơi thờ thần Mặt Trời và khu dân cư – nơi sinh hoạt, canh tác. Giữa trung tâm là Đền Mặt Trời hình bán nguyệt, các cửa sổ của đền được bố trí chính xác đến từng độ để đón ánh sáng vào ngày hạ chí – minh chứng cho trình độ thiên văn và tư duy kiến trúc đáng kinh ngạc của người Inca. Xen giữa những ruộng bậc thang là hệ thống kênh dẫn nước tinh vi, tận dụng nguồn nước mưa và suối núi, giúp duy trì canh tác quanh năm.

Machu Picchu tham quan
Du khách đến tham quan Machu Picchu

Điều khiến các nhà khoa học ngưỡng mộ là khả năng chống động đất đặc biệt của Machu Picchu. Các khối đá được cắt thủ công bằng kỹ thuật ashlar, mài đến khi hai bề mặt khớp tuyệt đối. Khi xảy ra chấn động, chúng dao động nhẹ rồi tự trở về vị trí ban đầu, thay vì sụp đổ. Cấu trúc linh hoạt này được xem là bí mật kỹ thuật tiên tiến mà ngay cả kỹ sư hiện đại cũng khó tái hiện hoàn hảo.

Sau khi đế chế Inca sụp đổ vào thế kỷ XVI, Machu Picchu rơi vào quên lãng, bị rừng rậm và sương mù che phủ suốt hàng trăm năm. Mãi đến năm 1911, nhà thám hiểm Hiram Bingham của Đại học Yale mới tái phát hiện và đưa nơi đây ra ánh sáng thế giới. Kể từ đó, Machu Picchu trở thành biểu tượng văn minh Inca, niềm tự hào của Nam Mỹ và là một trong những di sản nổi tiếng nhất hành tinh.

Giữ hồn di sản giữa thời hiện đại

Năm 1983, UNESCO chính thức công nhận Machu Picchu là Di sản Văn hóa và Thiên nhiên Thế giới nhờ giá trị kép: vừa là công trình kiến trúc, vừa là cảnh quan tự nhiên độc nhất. Mỗi năm, hàng trăm nghìn du khách vượt qua tuyến đường cổ Inca Trail dài 43 km, băng qua rừng mây, suối đá, để chạm tới “thành phố trên mây” lúc bình minh, khi ánh sáng đầu tiên chiếu qua đỉnh Huayna Picchu rọi xuống Đền Mặt Trời.

Để đến đc Machu Picchu, bạn phải đi qua con đường dài giữa các vách núi
Để đến được Machu Picchu, bạn phải đi qua con đường Inca Trail giữa các vách núi

Nhưng sức hút toàn cầu cũng đi kèm nguy cơ tổn thương di sản. Lượng khách tăng nhanh khiến hệ sinh thái núi bị xáo trộn, đường mòn xuống cấp, và những khối đá cổ chịu áp lực lớn. Để bảo vệ “báu vật Andes”, Chính phủ Peru đã giới hạn số du khách mỗi ngày, triển khai tuyến tham quan luân phiên, yêu cầu hướng dẫn viên có chứng chỉ và thực hiện quét 3D, số hóa toàn bộ dữ liệu khảo cổ nhằm phục dựng và lưu trữ lâu dài.

Machu Picchu không chỉ là điểm đến du lịch, mà còn là bài học về triết lý sống của người Inca – hòa hợp tuyệt đối với thiên nhiên. Người Inca tin rằng núi là nơi trú ngụ của thần linh, nước là mạch sống, còn Mặt Trời là nguồn năng lượng tối thượng. Vì vậy, toàn bộ quy hoạch đô thị, tôn giáo và nông nghiệp của họ đều gắn liền với sự vận hành của tự nhiên – một di sản văn hóa tinh thần mà thế giới hiện đại vẫn đang học hỏi.

Ngày nay, giữa thời đại công nghệ và đô thị hóa nhanh chóng, Machu Picchu vẫn đứng sừng sững – giữa mây trắng và đá cổ, như một biểu tượng của sự cân bằng giữa chinh phục và tôn trọng thiên nhiên. Ánh bình minh chiếu qua từng khối đá trăm tuổi không chỉ soi sáng dấu tích đế chế Inca, mà còn phản chiếu khát vọng muôn đời của nhân loại: sống hài hòa với Trái đất, trong sự tôn trọng và bền vững.

Bạch Băng