Đất & Người

Du lịch Ba Vì 2 ngày 1 đêm: Tôi leo qua mây, ngâm mình trong suối và lặng nghe rừng thở

Tiến Dung 27/07/2025 16:56

Tôi đến Ba Vì trong một cuối tuần ngắn ngủi, để rồi trở về mang theo hơi thở rừng già, làn suối trong vắt và những khoảng trời tĩnh lặng trong tim.

Ngày đầu tiên: Tôi leo giữa sương mờ, nghe rừng thì thầm những điều đã cũ

Sáng sớm, tôi rời Hà Nội trên một chuyến xe nhỏ, đi xuyên qua những cung đường uốn lượn, nơi hàng cây nối tiếp nhau rì rào theo gió. Chỉ sau hai tiếng, tôi đã chạm đến chân núi Ba Vì – nơi thiên nhiên mở ra một thế giới hoàn toàn khác, không còi xe, không nhà cao, chỉ có màu xanh bất tận của núi rừng.

ba vi
Vườn quốc gia Ba Vì

Điểm đến đầu tiên là Rừng quốc gia Ba Vì – nơi tôi đặt những bước chân đầu tiên vào cuộc hành trình đi tìm lại sự lặng yên. Không khí mát lạnh len vào tay áo, mùi đất ẩm và nhựa cây gợi nhớ đến những ngày tuổi thơ rong ruổi theo mẹ lên rẫy.

Tôi bắt đầu trekking lên đỉnh Vua, cung đường không dài nhưng đủ khiến đôi chân mỏi và trái tim rộn ràng. Qua từng bậc đá, xuyên rừng trúc rì rào, những tầng mây lặng lẽ trôi ngang tầm mắt. Khi chạm đỉnh, bảo tháp 13 tầng sừng sững hiện ra trong làn sương mỏng – cổ kính, linh thiêng và đầy bí ẩn. Đứng tại đây, tôi thấy toàn cảnh Ba Vì mở ra như một bức tranh thuỷ mặc: rừng ngập trong mây, thung lũng xanh rì bên dưới, trời rộng thênh thang.

Buổi trưa, tôi ghé Suối Mơ, nơi làn nước mát lạnh trườn qua từng phiến đá rêu phong. Tôi ngồi đó rất lâu, để tay ngâm vào nước, để tâm mình lắng lại như mặt suối phẳng lặng.

Chiều xuống, tôi tìm đến đền Thượng, nằm lặng lẽ trên sườn núi. Tiếng chuông chùa vang xa giữa rừng làm tôi thấy lòng mình nhẹ tênh. Tôi không cầu xin gì, chỉ đơn giản là đứng đó, hít một hơi thật sâu và thầm nói lời cảm ơn vì khoảnh khắc bình yên đến vậy.

Tối đến, tôi nghỉ tại một nhà nghỉ nhỏ gần vườn quốc gia. Tiếng côn trùng rả rích, tiếng gió đập nhẹ vào cửa gỗ, một đêm ngủ say chưa từng có sau bao ngày thành thị xô bồ.

Ngày thứ hai: Tôi để thời gian trôi lặng lẽ bên thác nước và thung lũng ngập gió

Tôi thức dậy cùng tiếng chim và sương mai còn đọng trên tán lá. Sau bữa sáng với xôi nếp nương và trứng gà ta, tôi rời khu rừng để tiếp tục hành trình khám phá những viên ngọc xanh khác của Ba Vì.

Điểm đến đầu tiên trong ngày là khu sinh thái Ao Vua. Cảnh vật nơi đây như tranh cổ tích: suối róc rách chảy bên thảm cỏ, cây cổ thụ tỏa bóng mát, không khí trong lành như vừa được gạn lọc qua mấy tầng lá. Tôi không cưỡng lại được lời mời của làn nước suối khoáng nóng, ngâm mình trong làn hơi ấm, bao mỏi mệt như được xua tan khỏi da thịt.

ao vua
Khu sinh thái Ao Vua

Tiếp theo là Thiên Sơn – Suối Ngà – nơi được mệnh danh là trái tim của thiên nhiên Ba Vì. Tôi leo qua con đường lát đá để đến thác Thiên Sơn, nơi những dải nước tuôn chảy từ đỉnh cao tạo thành màn sương mỏng quấn lấy người. Tôi đứng lặng dưới chân thác, để nước mát táp vào mặt, như một lời đánh thức dịu dàng cho tâm hồn mỏi mệt.

Buổi chiều, tôi kết thúc hành trình tại Thung lũng Bản Xôi – một không gian mộc mạc nhưng thơ đến nao lòng. Hồ nước phẳng lặng như gương, bãi cỏ xanh mướt trải dài, từng căn nhà sàn thấp thoáng giữa tán cây. Tôi thuê một chiếc xe đạp, rong ruổi khắp thung lũng, nghe tiếng cười trẻ con, mùi khói bếp và tiếng gà gáy vọng từ xa.

Nếu có thêm thời gian, tôi chắc chắn sẽ ở lại đây thêm một đêm nữa, dựng lều bên hồ, nhóm lửa, nướng ngô khoai và kể chuyện cùng bạn bè dưới bầu trời sao. Nhưng hoàng hôn đã buông, và tôi phải quay về thành phố – mang theo một Ba Vì tròn đầy ký ức.

Tiến Dung