4 ngày ở Phú Quốc: Tôi tan vào hoàng hôn, bơi giữa san hô và lặng ngắm đêm biển thì thầm
Tôi đến Phú Quốc với chiếc ba lô và trái tim ham khám phá, rồi mang về ký ức về những chiều hoàng hôn, đại dương xanh và đêm câu mực không ngủ.
Ngày 1: Tôi chạm vào đáy biển – nơi thế giới ngừng lại giữa san hô và những đàn cá dệt màu
Chuyến bay chở tôi và lũ bạn hạ cánh xuống Phú Quốc vào một sáng nắng đẹp như tranh. Không khí nơi đây mang mùi gió biển nồng mặn và thanh sạch – cái cảm giác mà tôi biết chắc mình sẽ nhớ mãi.
Chúng tôi chọn một homestay xinh xắn nằm nép mình giữa hàng dừa ven biển – vừa đủ riêng tư, vừa gần chợ đêm. Cất hành lý chưa ấm chỗ, chúng tôi lao ra biển. Không phải để bơi, mà là để… đi bộ dưới đáy đại dương. Cảm giác ấy không thể nào diễn tả bằng lời. Mỗi bước đi chậm rãi giữa rừng san hô rực rỡ, bầy cá nhiều màu sắc bơi ngang qua mặt, tôi như đang lạc vào hành tinh khác – nơi sự sống mênh mang và bình yên tuyệt đối.

Chiều về, cả nhóm rủ nhau ra bãi Trường, chọn một quán có view hoàng hôn. Mặt trời đỏ rực từ từ hạ xuống mép nước, vẽ nên bức tranh nhuộm cam vàng khiến tôi lặng người. Giữa khung cảnh ấy, tôi thấy lòng dịu lại, như rũ bỏ hết mỏi mệt của phố thị.
Tối đến là “đại tiệc” hải sản: nhum nướng, gỏi cá trích, ghẹ hấp, sò nướng mỡ hành… Ngay cả khi bụng đã no căng, tôi vẫn cố gắng ăn thêm chỉ vì… ngon quá!
Ngày 2: Tôi hét tung trời ở VinWonders và lặng người giữa rừng Safari
Ngày thứ hai, Phú Quốc cho tôi một liều “adrenaline” đủ để nhớ cả đời. Tại VinWonders – công viên giải trí lớn bậc nhất châu Á – chúng tôi dành nguyên ngày để “quậy tung” đủ trò từ trượt nước, tàu lượn siêu tốc đến mê cung gương và biểu diễn 3D hoành tráng.

Đứng trước chiếc máng trượt nước cao gần chục mét, tôi vừa sợ vừa phấn khích. Khi tuột xuống, tiếng la hét bị nuốt trọn bởi nước và gió, tim tôi như rơi ra khỏi lồng ngực – nhưng khi đứng dậy, tôi chỉ muốn chơi lại thêm một lần nữa.
Chiều muộn, chúng tôi ghé Safari Phú Quốc – khu bảo tồn hoang dã độc đáo với hổ, sư tử, hươu cao cổ và chim rừng. Đi xe xuyên qua rừng, nhìn những loài động vật sống yên bình giữa thiên nhiên, tôi bỗng thấy mình quá nhỏ bé. Một cảm giác vừa khiêm nhường, vừa kỳ diệu.
Đêm về, tôi nằm trên ban công, gió biển thổi lồng lộng, và bầu trời đầy sao như những viên ngọc – lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi ngủ mà không cần đến tiếng ồn của thành phố.
Ngày 3 & 4: Tôi chèo giữa rừng nước và tạm biệt bằng giấc mơ đêm câu mực
Ngày thứ ba, tôi chọn lịch trình pha trộn giữa khám phá và văn hóa. Chúng tôi ghé qua các nhà thùng nước mắm – nơi lưu giữ vị mặn truyền thống của đảo ngọc, rồi tới trang trại ngọc trai – lấp lánh như kho báu giấu kín giữa lòng biển.
Buổi chiều, tôi chèo kayak trên sông Cửa Cạn. Mỗi nhịp chèo như đưa tôi trôi qua một thế giới khác: nước trong veo, cây rừng hai bên nghiêng mình soi bóng. Không cần máy ảnh, từng khoảnh khắc ấy đã in đậm trong tim tôi.

Tối đến là “đêm trắng” giữa biển. Chúng tôi lên thuyền, ra khơi câu mực trong tour tổ chức sẵn. Dưới ánh đèn xanh rọi xuống mặt nước, từng con mực lấp lánh ánh bạc được kéo lên trong tiếng reo hò. Tôi chưa từng nghĩ đêm biển lại lãng mạn đến thế – hoang sơ, sâu thẳm và quyến rũ kỳ lạ.
Ngày cuối, chúng tôi lang thang chợ Dương Đông, nhâm nhi ly cà phê đen và mua vài món quà nhỏ: hạt tiêu, khô cá thiều, nước mắm nhĩ nguyên chất. Khi taxi đưa chúng tôi ra sân bay, tôi ngoái nhìn Phú Quốc lần cuối – biển vẫn xanh, gió vẫn mặn, và trái tim tôi thì lặng lẽ nói lời cảm ơn.