Đất & Người

Không phải Đà Lạt, cũng chẳng phải Hạ Long: Vùng đất kỳ ảo này khiến tôi thổn thức mãi không thôi

Thanh Hằng 07/05/2025 16:16

Vùng đất này mang vẻ đẹp kỳ ảo của núi đá, sông nước và hang động nối liền nhau và còn lưu giữ dấu tích lịch sử ngàn năm khiến ai đến rồi cũng muốn quay lại.

Tôi bắt đầu hành trình đến Tràng An vào một sáng đầu thu, khi sương còn mờ trên những dãy núi đá vôi xếp tầng tầng lớp lớp như chốn thần thoại. Từ Hà Nội, chỉ mất khoảng 2 giờ đi ô tô là tôi đã có mặt ở vùng đất được UNESCO vinh danh là Di sản Văn hóa và Thiên nhiên thế giới.

trangn.png
Tràng An - Vẻ đẹp non nước hữu tình của vùng Kinh Bắc

Từ bến thuyền trung tâm, tôi lên một con thuyền nhỏ, bắt đầu hành trình len lỏi qua những dãy núi đá vôi trầm mặc, xuyên qua hàng loạt hang động kỳ ảo có tên gọi đầy gợi hình: hang Sáng, hang Tối, hang Ba Giọt, hang Nấu Rượu… Mỗi hang mang một vẻ đẹp riêng – khi thì ánh sáng xuyên qua đá tạo thành vệt lung linh như tranh lụa, khi thì tối đen, lạnh và ẩm như chạm vào lòng đất.

Cảm giác lặng lẽ ngồi trên thuyền, nghe tiếng mái chèo khua đều, nhìn những nhũ đá nghìn năm tuổi như những tác phẩm điêu khắc sống, khiến tôi gần như quên mất khái niệm về thời gian.

Dừng chân ở một ngôi đền cổ nằm sâu trong rừng, tôi bước lên gần 500 bậc đá để dâng hương. Trên đường đi, tôi nghe kể về một vùng đất từng là phòng tuyến bảo vệ kinh đô xưa – nơi ghi dấu những triều đại lớn trong lịch sử Việt Nam như Đinh, Tiền Lê, Lý. Không chỉ đẹp bởi cảnh quan, nơi đây còn hấp dẫn bởi chiều sâu văn hóa – nơi mỗi ngọn núi, dòng sông đều mang theo một lớp trầm tích lịch sử.

Chuyến đi tiếp tục qua những địa danh như phủ Khống, hang Si, hang Seo, hang Trần, phủ Đền Trình… Mỗi nơi một dáng vẻ, một câu chuyện. Có đoạn, thuyền đi qua khu rừng nguyên sinh, nơi người chèo thuyền kể tôi nghe về những loài động vật quý hiếm còn sinh sống tại đây: vượn yếm trắng, phượng hoàng đất, khướu, trăn… Có những đoạn, thuyền lướt qua thung lũng nước xanh ngắt, phản chiếu bầu trời lồng lộng như gương.

trangan.png

Tôi cũng không thể bỏ qua hành trình đến với khu vực ba hang – nơi được ví như một phần linh hồn của toàn quần thể. Ngồi trên thuyền trôi qua Tam Cốc, tôi ngước nhìn bầu trời qua những mái đá tự nhiên, thấy nắng vỡ thành từng mảng trên mặt nước, từng đợt gió nhẹ lướt qua mặt hồ, mang theo cả hương của cỏ cây núi rừng. Thi thoảng, tôi bắt gặp hình ảnh những người chèo thuyền bằng chân – một nghệ thuật dân gian sống động mà chỉ riêng nơi đây mới có.

Chặng dừng tiếp theo là Bích Động – được mệnh danh là "Nam thiên đệ nhị động". Tôi rảo bước qua cầu đá dẫn vào chùa, rồi leo dần lên từng cấp bậc để đến hang động nằm trên lưng chừng núi. Mỗi bước chân là một sự tĩnh lặng dần rõ nét. Âm thanh vẳng ra từ chuông chùa, từ gió lùa qua mái ngói rêu phong khiến tôi như đang bước vào một chiều không gian khác – nơi cổ kính và thanh tịnh giao hòa.

trangan1.png
Khu du lịch Tam Cốc - Bích Động

Không chỉ có thiên nhiên, nơi tôi đến còn là điểm hội tụ của nhiều giá trị khảo cổ học. Những hang Búi, hang Trống, núi hang Chợ… là minh chứng cho sự hiện diện của con người từ hàng vạn năm trước. Nơi đây từng được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa và Thiên nhiên thế giới, không chỉ bởi vẻ đẹp ngoạn mục mà còn bởi sự kết hợp độc đáo giữa cảnh quan, lịch sử và địa chất.

Chuyến đi khép lại bằng một bữa trưa dân dã: thịt dê núi và cơm cháy – hai món đặc sản mà người địa phương luôn tự hào. Giữa tiếng cười nói rôm rả của người chèo đò, sự niềm nở chân thành của người bán hàng rong, tôi thấy lòng mình dịu lại.

Trở về từ hành trình, tôi không mang theo quá nhiều quà lưu niệm nhưng tôi mang theo một điều quan trọng hơn: sự tỉnh thức. Về với thành phố, tiếng máy chèo đều đặn trên dòng nước vẫn như văng vẳng bên tai. Một nơi khiến tôi muốn sống chậm lại, nhìn ngắm thế giới bằng một nhịp thở khác.

Thanh Hằng